Lương Cẩm Nguyệt mím môi: "Thôi đi, em không thích trà."
Cô khoanh tay: "Anh đến đây làm gì?"
Khóe môi Trình Gia Tự khẽ nhếch lên.
"Cũng như em thôi, thực tập."
Lương Cẩm Nguyệt suy nghĩ một lát rồi hiểu ra.
"Anh đến đây công tác?"
Trình Gia Tự gật đầu: "Sáng họp xong là anh đến thẳng đây luôn."
Lương Cẩm Nguyệt lẩm bẩm: "Có cần tích cực thế không?"
Trình Gia Tự: "Sao lại không cần? Em không biết mai là ngày gì à?"
Lương Cẩm Nguyệt ngẩn ra, rồi bất chợt hiểu ra.
Thất Tịch!
Phải rồi, mai là Thất Tịch.
Không ngạc nhiên khi Trình Tây Hoài cũng phải tranh thủ ghé qua.
Nói chuyện được vài câu, hai người đã tới phim trường.
Tổ quay đang thực hiện cảnh nam chính và vai phản diện đánh nhau.
Dương Khâm đang treo dây cáp, bay tới bay lui trước phông xanh, động tác dứt khoát gọn gàng.
Tiếc là diễn viên phản diện chưa quen, bị hô “cắt” vài lần.
Xem ra, còn một lúc nữa mới tới cảnh tiếp theo.
"Đây là nam chính à?" Trình Gia Tự đứng bên cạnh hỏi Lương Cẩm Nguyệt.
Cô gật đầu.
Trình Gia Tự nheo mắt nhìn một lúc: "Anh ta đối xử với Cẩm Thư thế nào?"
Lương Cẩm Nguyệt lập tức cảnh giác: "Anh hỏi vậy là sao?"
Chẳng lẽ xem nhiều video hậu trường nên tới thám thính?
Trình Gia Tự phủ nhận: "Không có gì đâu, anh chỉ quan tâm thôi."
Lương Cẩm Nguyệt suy nghĩ vài giây: "Anh trai anh bảo à?"
Trình Gia Tự: "Không, anh tò mò thôi. Em nghĩ anh trai anh sẽ nói mấy chuyện này với anh à?"
Lương Cẩm Nguyệt nghĩ ngợi rồi lắc đầu.
Chắc chắn người anh trai lạnh lùng đó sẽ không dễ dàng chia sẻ cảm xúc.
Cô định lên tiếng thì thấy Tiểu Văn do dự tiến lại gần.