Trong Cảnh Hoa Lầu, gia nhân ra ra vào vào tất bật làm việc. Vương Quân Dao vất vả lắm mới có lúc được nghỉ ngơi, vừa trở về phòng ngủ, còn chưa kịp chợp mắt trên ghế nằm thì đã nghe thấy tiếng mở cửa.
Là người làm thân cận Huệ Lan bước vào.
Huệ Lan khẽ nói: “Lý Nhị phu nhân phòng Tứ đến rồi ạ.”
Vương Quân Dao vì chuyện ngoại tình của chồng mà bị các phòng khác trong nhà họ Triệu coi thường, nên mấy năm nay hầu như không qua lại gì.
Mãi đến những năm gần đây, khi Triệu Chi Ngạo bắt đầu có tiền, người nhà các phòng khác mới lại vác mặt tới nịnh bợ.
Lý nhị phu nhân phòng Tứ chính là một trong số đó.
“Cô bảo ta đang bận, để bà ta chờ một lát.”
Huệ Lan đáp lời rồi nhẹ nhàng khép cửa đi ra ngoài.
Vương Quân Dao nhắm mắt nghỉ ngơi được mấy phút, rốt cuộc không đành lòng để người ta đợi lâu, bèn đứng dậy xuống lầu tiếp khách.
Nhị phu nhân phòng Tứ là thím hai của Triệu Đỉnh, cũng là dì họ của Tam thiếu phu nhân Giản Tố Trinh.
Lần này bà ta cố ý mang đến ít bánh đường đỏ chữ Hỷ do chính tay mình làm, chuyện trò vài câu, loanh quanh một hồi cuối cùng cũng dẫn dắt đến chuyện chính: “Lo xong hôn sự bên nhà cô xong, bên này lại phải chuẩn bị chuyện cưới vợ kế cho Triệu Đỉnh.”
Vương Quân Dao hơi bất ngờ: “Triệu Đỉnh cưới lại nhanh vậy sao…”
Mấy hôm trước chẳng phải Triệu Đỉnh còn muốn cưới Lâm Ngộ Phàm sao?
“Thằng bé chỉ vì thấy Lâm Ngộ Phàm xinh đẹp mới động tâm thôi, nhưng sau bị thầy tướng số nói mấy câu không hay, nó liền chùn bước.” Nhị phu nhân ra vẻ nghiêm túc nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
Vương Quân Dao bị khơi dậy trí tò mò: “Thầy tướng số nói những gì không tốt vậy?”
Nhị phu nhân tỏ vẻ ngạc nhiên: “Cô không biết à? Cô phải biết chứ, cô còn định rước người ta về làm dâu mà.”
Vương Quân Dao cười gượng: “Có chuyện gì đâu, chỗ tôi tin tức chẳng lan truyền nhanh, thật sự không biết.”
Nhị phu nhân giả vờ không tin: “Không hợp bát tự sao? Không tính trước sao?”
“Thật là chưa tính. Cô cũng biết hai đứa con tôi toàn tự nhận là thanh niên tiến bộ, không tin mấy chuyện đó.”
“Không tin cũng có cái hay, đỡ phải lo nghĩ. Tin thì có, không tin thì không thôi mà.”
Vương Quân Dao bắt đầu sốt ruột: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
“Cũng không có gì, chỉ là Triệu Đỉnh đi xem bát tự của Lâm Ngộ Phàm, thầy bói nói số mệnh khắc chồng khắc con, bảo Tứ gia bên nhị phòng bị cô ta khắc chết rồi.” Nhị phu nhân thấy sắc mặt Vương Quân Dao thay đổi thì nói tiếp: “Ban đầu cô ta còn không chịu tái giá, định nhận con út của Triệu Minh Kiệt làm con thừa tự. Chuyện suýt nữa thành rồi, may mà vợ chồng Triệu Minh Kiệt tìm thầy xem mệnh, vừa xem đã giật mình, mệnh cứng như thế, ai dám để con mình nhận làm con cô ta? Cuối cùng chẳng còn cách nào, nhị phòng mới cuống cuồng tìm người gả đi. Nghe nói vì chuyện này mà Lâm Ngộ Phàm còn cãi nhau với họ một trận.”
Vương Quân Dao sa sầm mặt: “Là tôi sơ suất, trước giờ không nghĩ đến chuyện này, cũng chưa từng đi xem bát tự. Các người cũng vậy, chuyện quan trọng thế sao không nói với tôi?”
Nhị phu nhân: “Tôi cũng mới biết thôi, vợ Triệu Minh Kiệt là cháu gái bên ngoại của tôi, nó cũng mới nói với tôi… Tôi cứ tưởng cô đã biết rồi.”
“Giờ tôi phải làm sao?” Vương Quân Dao hỏi thẳng ý kiến.
“Tôi nghe nói sáng nay Lâm Ngộ Phàm đã rời nhị phòng về nhà mẹ đẻ, giờ cô ta không còn là người của nhị phòng nữa, đã đi là không về được đâu. Nếu giờ các người đổi ý cũng không đắc tội nhị phòng. Còn Lâm Ngộ Phàm, các người cứ cầm mệnh cách của cô ta mà nói chuyện với nhà họ Lâm, cùng lắm là bồi thường chút tiền bạc, chắc chắn sẽ rút lui êm đẹp.”
Vương Quân Dao khẽ lắc đầu: “Làm vậy không ổn lắm, nhỡ cô ta nghĩ quẩn tự vẫn thì chúng ta mang tội lớn rồi.”
Nhị phu nhân bất lực vỗ tay bà ta: “Phu nhân vẫn quá hiền rồi. Người có mệnh khắc chồng khắc con, cô nghĩ xem…”
Ý ngoài lời là: cưới cô ta vào, đừng nói gì đến cháu đích tôn, con trai cô còn chưa chắc giữ được mạng.