Lưng Khương Vu có phần lành lạnh.
Ý gì đây? Chẳng lẽ Sở Lăng đã biết nàng đi xem phủ đệ rồi sao?
Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Chuyện này nàng làm dưới danh nghĩa Công chúa Thanh Dương, dù có biết thì Sở Lăng cũng không thể có cớ bắt bẻ nàng. Nhưng nếu hắn biết thì sao lại gửi hẳn giấy tờ nhà tới tay nàng? Phải chăng đây là một phép thử? Không lẽ hắn đã phát hiện ra mối quan hệ của nàng với Dương Châu?
Nghĩ đến đó, Khương Vu không khỏi đổ mồ hôi lạnh, nhưng rất nhanh, nàng phủ nhận ý nghĩ ấy. Với bản tính của Sở Lăng, nếu biết chuyện Dương Châu, làm gì có chuyện hắn lại bình thản thế này, chỉ đơn giản gửi tặng giấy tờ như vậy?
Nàng ra hiệu cho Chi Chi cầm lấy mớ giấy tờ, thu lại biểu cảm không thoải mái khi nãy, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.
“Cảm ơn ngươi đã vất vả. Nhưng… đại nhân làm sao biết chuyện chúng ta đi xem phủ đệ?”
Dù là thái độ lạnh lùng hay ôn hòa, sắc mặt của Sơ Nhất vẫn luôn điềm tĩnh, nghiêm trang không đổi.