Ngày Tôi Chạm Tới Tự Do

Chương 16


Chương trước Chương tiếp

Mới nghe giảng được ba ngày, Chúc Kim Hạ đã bị đẩy lên bục giảng.

Trước khi lên lớp, cô nhồi nhét kiến thức, ngồi lì trong phòng ký túc ôn tài liệu, càng xem lại càng lo, cuối cùng đành gõ cửa phòng Thời Tự giữa đêm khuya.

Gõ một lúc lâu mà không có ai trả lời.

Kỳ lạ, đã qua mười hai giờ đêm rồi, sao anh lại không có ở ký túc?

Chúc Kim Hạ định bỏ đi, thì bên trong mới vang lên giọng nói lười biếng: “Ai đấy?”

“Là tôi, Chúc Kim Hạ.”

Đợi một lúc lâu nữa, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng bước chân thong thả với đôi dép lê kéo ra mở cửa.

Thời Tự vừa tắm xong, đang lau đầu, chỉ mặc một chiếc quần lửng bước ra.

Ngay lập tức, ánh mắt của Chúc Kim Hạ đụng phải phần thân trên để trần của anh.

Đây là lần thứ hai cô nhìn thấy Thời Tự không mặc áo, lần đầu là trên sông khi anh nhảy xuống cứu cô. Lúc đó tình huống đột ngột, cô không kịp chú ý chi tiết. Nhưng lần này…

Rất rõ ràng.

Cô biết Thời Tự không phải dạng người gầy yếu, nhưng cũng không ngờ anh lại săn chắc đến vậy.

Không giống như những cơ bắp vuông vức thường thấy ở phòng gym, toát lên vẻ mạnh mẽ sẵn sàng bùng nổ, cơ thể trước mắt lại tràn đầy sức mạnh nhưng thư thái, đường nét mượt mà như những dãy núi, sức mạnh dường như đang tiềm ẩn bên trong.

Làn da ngăm rám nắng, mang theo sức sống và sự khỏe mạnh từ ánh mặt trời.

Vô thức, Chúc Kim Hạ nhìn thêm vài giây, rồi bừng tỉnh cúi đầu, nhưng ngay lập tức lại nhìn thấy chiếc dây buộc quần lỏng lẻo của anh.

Phản xạ đầu tiên của cô là lo chiếc quần sẽ tụt bất chợt, rồi mới nhận ra, không nhìn phần trên thì nhìn phần dưới cũng chẳng tốt hơn được.

Cô hoàn toàn không biết phải đặt mắt vào đâu.

Thời Tự chờ cô lên tiếng, đợi mãi không thấy, anh buông khăn xuống cổ, hỏi: “Muộn thế này có việc gì à?”

Chúc Kim Hạ chợt nhớ ra chuyện chính.

...

Join group ETRUYEN.IO để cùng thảo luận HỘI MÊ ETRUYEN.IO


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...